Sáng ra đọc được một bài viết của một F0 đang trong tình trạng phải thở máy. Trích dẫn để mọi người thấy về corona virus.

    "Ngày 24 vừa qua, sau lần test nhanh, tôi phát hiện mình bị dương tính với virut, lúc này trong người tôi không có biểu hiện gì nhiều không ho, không sốt cũng không khó thở. Tôi được đưa về bệnh viện dã chiến để cách ly điều trị. Tuy nhiên, Virut ngày càng xâm nhập sâu khiến tình trạng bệnh của tôi bắt đầu trở nặng hơn, là những lần nghẹt thở, ho khụ khụ, mũi nhức nhức, cổ họng ngứa ngứa, càng cố thở thì càng khó khăn. Nhận thấy tình trạng bệnh của tôi ngày càng căng thẳng các bác sỹ điều chuyển tôi lên nằm tại bệnh viện phổi tỉnh Bắc Giang. 

    Các bạn biết không? Giờ đây tôi phải thở máy oxi 24/24 giờ, nằm giường như một thằng bại liệt, bác sỹ bảo tôi cố gắng để thở bình thường và cố ngồi dậy tập thể dục, nhưng mà cứ ngồi dậy là lồng ngực như có một khối đá khổng lồ đè nặng xuống, khó thở, nhức đầu lắm. Cảm giác như mình chẳng còn một chút sức lực nào nữa cả. 

     Mỗi ngày của tôi là xoay quanh máy thở, hút sữa và uống nước cháo để lay lắt qua ngày, con virut ấy thật kinh khủng, có lúc ngợp thở, khó chịu quá tôi đã nghĩ hay là mình từ bỏ cuộc sống này...Nhưng không, ở quê tôi còn bố mẹ, 2 con và vợ, nên lại nhắm mắt và tự bảo mình cố gắng, Ở đây các bác sỹ cũng rất nhiệt tình và động viên tôi cố gắng mỗi ngày. 

     Ước gì thời gian trôi ngược lại một chút  quay về những ngày đầu của tháng 5 để tôi chú ý hơn tôi sẽ đeo khẩu trang, sát khuẩn thật cẩn thận, Không tụ tập và giãn cách nghiêm chỉnh để con virut chết tiệt kia không có cơ hội xâm nhận vào người tôi. Nhưng cuộc sống mà, làm gì có ước, có giá như, để mà... 

E viết những điều này trong khao khát mãnh liệt về tự do. Tự do hít thở không cần máy móc hỗ trợ. Mong mọi người cố gắng, nghiêm túc chống dịch."

Đọc xong mình tự hỏi có điều gì đằng sau tất cả thực trạng này? Tại sao nó diễn ra khắp toàn thế giới này? Chẳng phải sự sống này được biểu hiện bằng hơi thở hay sao? Nói đến sự sống là nói về hơi thở đó sao? Nhưng chúng ta đã làm gì với hơi thở ấy. Có phải ta mặc nhiên coi nó thuộc về ta, thuộc sở hữu của ta và không ai có thể cướp mất của ta đến mức ta không bao giờ để ý đến sự tồn tại của nó, ta không bao giờ ý thức về nó. Và ta càng không bao giờ trân trọng nó. Chúng ta cứ bị cuốn đi trong ảo tưởng từ quá khứ đến tương lai nhưng chưa bao giờ dừng lại ở hiện tại. Lối sống đó trên khắp địa cầu này tạo ra cả một thế giới đầy hỗn loạn và mất kiểm soát. Và đây có lẽ là lời nhắc cuối cùng dành cho con người hãy tỉnh thức và trân quý những gì bạn có. Đừng trôi lăn nữa mà hãy dừng lại để cảm nhận sự sống thật sự quý giá biết bao. Nó không ở đâu xa mà nằm ngay trong hơi thở của bạn. Hãy dừng lại lắng nghe hơi thở của bạn và cảm nhận sự sống ngay trong chính nó. Hãy trân trọng những gì bạn có chớ coi nó là điều mặc nhiên tôi được hưởng.

Bạn cảm thấy sao khi mình phải dành giật hơi thở? Không dám ngủ để ôm bình thở, để ý thức mình phải thở vì nếu lơ là mất đi ý thức đó, thì sự sống này chấm dứt.

Chẳng phải viễn cảnh này là lời nhắc, là thông điệp mà vũ trụ gửi tới chúng ta hay sao.


Chuyên gia khai vấn Nguyễn Thanh Hà

0 comments Blogger 0 Facebook

Đăng nhận xét

 
NGHỀ KHAI VẤN © 2020 - happiLab
Top